hookwillow29
“Hợp thử tín nguyện, tức vi Tịnh độ chỉ nam” đây là gì? Phương hướng, mục tiêu vô cùng chính xác. “Do thử chấp trì danh hiệu, nãi vi chánh hành”, quý vị theo phương hướng này để hướng đến mục tiêu, rồi tiếp tục nhất hướng chuyên niệm, chấp trì danh hiệu chính là nhất hướng chuyên niệm, đây là chánh hành, điều kiện đã đầy đủ. (Trích từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú - 600 Tập) Họ không biết trong kinh Phật có nói. Vậy 90 phần trăm đó đi đâu? Trở về cõi thường tịch quang rồi. Họ có thể đo lường được, trên thực tế chỉ đo có thể đo lường đến mười pháp giới. Cõi thật báo họ không đo lường được. Thực ra đã trở về cõi thường tịch quang, nên dù dùng máy móc tinh vi cở nào cũng không cách nào phát hiện được. Vì sao? mua thực phẩm chay đông lạnh Vì nó không phải là hiện tượng, không phải là đối tượng để họ đo lường. Trở về cõi thường tịch quang, thường tịch quang biến khắp mọi nơi, chu biến pháp giới. shop đồ chay (Trích từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú - 600 Tập) Bồ tát Di Lặc nói, trong một giây, một nghìn sáu trăm triệu lần khởi tâm động niệm, chúng ta làm sao nhận ra nó? Bởi thế, hiện tại chúng ta chỉ nhận ra, rất rõ ràng như ban ngày, chúng ta đang sống liên tục trong những thứ đó, đó là vấn đề chúng ta rõ ràng nhất. Biết được cảnh giới chúng ta đang sống là liên tục. Bởi thế sẽ rất dễ dàng trong việc buông bỏ phân biệt chấp trước. (Trích từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú - 600 Tập) “Hựu Đại Bi Kinh viết, nhất xưng Phật danh, dĩ thị thiện căn nhập niết bàn giới, bất khả cùng tận, cố tri thiện căn thị thân nhân. Tùng nhân đắc quả, quả cụ chủng tử. Phục tác thắng nhân, như thị triển chuyển, thiện căn vô tận. Thị cố Bồ Tát cụ túc như hạ chủng chủng diệu đức”. (Trích từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú - 600 Tập) Vừa hé là bắt đầu, triển khai sự vi đầy đủ viên mãn cụ túc của hoa sen. Diệu liên tượng trưng ba thứ hiện tượng, ba thứ hiện tượng vừa mở ra đã lẫn vào nhau. Nghĩa là vạn sự vạn pháp trong vũ trụ y chánh trang nghiêm: Không ở một nơi, nên mặt trăng và mặt trời mới vận hành không ngừng, ánh sáng soi khắp. Ý ở đây muốn nói, không kẹt vào có và cũng không kẹt vào không, không kẹt vào nhị biên không và hữu, kẹt là sai. Cũng là hướng dẫn chúng ta, phải buông bỏ triệt để nhị biên không và hữu, mới có thể vận hành không ngừng. (Trích từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú - 600 Tập)